Từ ngày anh gặp em trên con đường quen thuộc
Một lần anh thiết tha gói gắm hết cả tâm tư
Anh tự mình trao em một mối tình muôn thuở
Sẻ không bao giờ hai con tim cùng nhau một nhịp
Tận đấy lòng nơi anh hằng ôm ấp mối tình
Để em hiểu trên đời này vẫn có người yêu em
Nơi anh được lắng lòng nghe tiếng nói chan hòa
Trên bờ hồ dưới bóng dừa tao đẹp các vì sao
Có ánh trăng lóng lánh ấm diệu nỗi đơn côi
Lúc có những vần âm điệu xuống lên như cơn bão
Đánh thức tình anh phải vượt điệp trùng xa cách
Bất chấp mọi hiểm nghi mãi yêu em muôn thuở nào
Vết thương đời làm nhạt mờ tình đẹp đôi ta
Lấy hết tất cả những yêu thương mà anh vung đắp
Anh đánh đổi cả ước mơ những gì anh có
Em về với yêu thương anh rung động tình bao la.